The Intern (2015): Đi tìm ý nghĩa của cuộc sống giữa hai thế hệ
- Trạm Review
- Jan 3, 2020
- 8 min read
Chắc hẳn trong cuộc sống của những người trẻ như chúng ta thì 24 giờ một ngày chưa bao giờ là đủ thời gian cho một núi công việc luôn chờ đón chúng ta phải không? Nhưng với một người đang trong thời kỳ hưu trí và sở hữu một lượng lớn thời gian thì sẽ luôn cảm thấy trống rỗng khi không có việc gì để làm. Hãy cùng mình đi tìm hiểu về câu chuyện của hai thế hệ nơi đã giúp họ gắn kết nhau và mang đến nhiều ý nghĩa trong cuộc sống trong bộ phim The Intern (Bố già học việc) nhé!
1. Khác biệt giữa hai thế hệ nhưng lại kết hợp vô cùng ăn ý
Bộ phim kể về Ben Whittaker, một người đàn ông 70 tuổi góa vợ nhưng vẫn luôn yêu đời và tràn đầy năng lượng. Chắc hẳn ông cũng như bao người lớn tuổi khác đều gặp phải vấn đề đó là khi bạn có quá nhiều thời gian rảnh nhưng không có gì để làm, bạn cảm giác như mình trở nên vô nghĩa với cuộc sống. Đó chính là lý do vì sao, Ben đã quyết tâm nộp đơn ứng tuyển vào vị trí thực tập sinh vì ông thích ý tưởng có một nơi nào đó để đi tới mỗi ngày, muốn được thử thách và cảm giác ai đó cần đến mình.
Trái ngược với quỹ thời gian của Ben, thì sếp của ông, Jules Ostin lại không có đủ thời gian để ngủ, thậm chí đôi khi cô còn không ăn uống gì. About the Fit là công ty start-up bán quần áo Online, được Jules thành lập cách đây 18 tháng với 25 nhân viên. Bây giờ, con số đã lên đến 220 người, nên cô cũng bận rộn hơn rất nhiều.
Ben là một người rất hoài cổ. Ông dùng đồng hồ để báo thức mỗi sáng thay vì dùng điện thoại. Ông không quên cạo râu mỗi ngày và luôn chọn cho mình một bộ suits để đi làm trong khi giới trẻ ngày nay thì thường mặc áo phông và quần jeans. Ông cũng rất tự hào về chiếc vali năm 1973 và đã ngưng sản xuất. Chưa hết, ông làm cho một công ty bán hàng qua Internet nhưng ông lại mù tịt những kiến thức về chúng. Ông không biết cách mở Macbook, cũng không có tài khoản Facebook đang khiến giới trẻ sục sôi.

Tuy cả Ben và Jules có sự khác biệt rất lớn về phong cách sống nhưng họ đều có một điểm chung đó là sự nhiệt huyết trong công việc. Như Ben đã chia sẻ trong Video tài liệu của mình:
“Người nhạc sĩ không nghỉ hưu khi già mà họ nghỉ hưu khi âm nhạc trong họ không còn”
Và ông là một người sẽ không bao giờ ngừng học hỏi.
Mặc dù không được Jules giao công việc cho mình, nhưng ông vẫn luôn chủ động trong mọi tình huống dù chỉ đơn giản như đẩy xe thư giúp đồng nghiệp, hay tư vấn tình cảm và hơn hết là dọn sạch sẽ chiếc bàn đầy rác đã chất đống từ rất lâu.
Còn với Jules, cô luôn tận tâm với tất cả mọi thứ cho đứa con tình thân của mình. Cô không ngại tự mình gọi điện tư vấn chăm sóc cho khách hàng vì qua đó cô có thể sẽ học thêm được điều gì đó thú vị. Cô còn tự tay mình chỉnh sửa từng li từng tí một cách gói quà cho khách.
Chính từ sự đồng điệu này, đã giúp cho Jules có cái nhìn khác về ông cũng như Ben càng trân trọng và yêu quý công sức của Jules dành cho sự nghiệp. Ben có sự sắc bén và từng trải của mình, đã đưa ra những lời khuyên và giúp Jules trở nên tự tin hơn rất nhiều trong con đường sự nghiệp cô đã chọn. Và hai người trở thành những người bạn tốt nhất của nhau.

2. Sự hấp dẫn của những con người đầy nhiệt huyết và đam mê.
Có thể thấy, quỹ thời gian của Jules luôn có hạn vì cô là một người rất cầu toàn và luôn muốn tự tay mình có thể chăm chút cho những đứa con của mình những điều tốt nhất.
Tuy bận rộn với công việc ở công ty nhưng Jules vẫn luôn cố gắng để hoàn thành tốt trách nhiệm của người mẹ. Cô vẫn đưa con đến trường, cô còn thể hiện cho các bà mẹ khác rằng mình vẫn có đủ thời gian để tự làm món guacamole cho những đứa trẻ trong ngày lễ. Khi đó, những bà mẹ khác lại có những ánh nhìn đầy lạ lẫm đối với một người mẹ đi làm như cô. Trước đó, năm 2004 bộ phim ‘’Những bà nội trợ kiểu Mỹ’’ đã rất nổi tiếng để thấy được rằng việc của một người phụ nữ có gia đình chính là ở nhà chăm sóc con cái và gia đình.
Chính sự cầu toàn về cả mặt công việc lẫn gia đình đã mang đến những bất cập cho cô. Cuộc họp nào cô cũng đi muộn một tiếng. Cô đang không theo kịp với thành công mà công ty đang đạt được. Khi doanh nghiệp càng mở rộng thì mọi thứ càng trở nên phức tạp hơn. Nhân viên IT làm việc tới 2-3 giờ sáng. Dịch vụ khách hàng không kịp thở. Trong kho hết hàng để bán và các vấn đề về giao hàng cũng như lập trình. Vì vậy, các nhà đầu tư mong muốn cô có thể tìm một CEO đầy kinh nghiệm để giúp cô quản lý doanh nghiệp của mình.

Người ta thường nói “Đằng sau thành công của một người đàn ông luôn có bóng dáng một người phụ nữ”, vậy ngược lại thì sao?
Tới đây, bộ phim đưa ra tình huống mà có thể thấy rất nhiều phụ nữ thành công sẽ phải đối mặt trong cuộc đời họ. Đó chính là ‘’ngọn lửa trong hôn nhân’’. Khi mà quỹ thời gian họ dành hầu hết cho công việc thì cũng không còn thời gian để chăm sóc cho gia đình mình. Một bài toán kinh điển đối với mọi bà vợ thành đạt, điều đó khiến mọi ông chồng cảm thấy nam tình của mình bị đe dọa.
Chính vì vậy mà cô đã cân nhắc đến việc tuyển dụng CEO để có thể giúp cô giải bài toán hôn nhân của mình. Nhưng cho dù bạn có ghét chủ nghĩa nữ quyền đến đâu, thì bạn cũng phải công nhận rằng, việc nhìn thấy một người dồn hết tất cả sự đam mê và tâm huyết của họ vào công việc, vào những điều mà họ yêu thích nhất thì đó là một điều thật hấp dẫn biết bao. Bởi khi đó, họ được là chính mình. Họ không cần phải chấp nhận bất kỳ thay đổi nào như là một sự đánh đổi lấy thành công.
Đoạn cuối của bộ phim khi Jules đến thăm Ben đã khiến mình thật sự xúc động. Trong khi mọi người luôn khuyên cô tuyển dụng CEO để giúp cô giảm bớt gánh nặng nhưng riêng Ben lại mong cô giữ lấy công ty cho mình. Vì cô chính là linh hồn của About the Fit và không ai có thể tận tụy cống hiến sức mình cho công ty cô. Một thứ lớn lao, đẹp đẽ mà nhiều người đều mong ước. Những lời nói của Ben thật sự cảm động như thể ông là người hiểu cô nhất:
‘’Chính những lúc như thế này người ta cần ai đó có thể trông cậy được’’.

3. Cảm nhận của Trạm Review về bộ phim
Bộ phim nhận về nhiều ý kiến trái chiều khi quá tôn vinh nữ quyền, nhân vật Bố già trong phim quá hoàn hảo hay cách xử lý tình huống với nhân vật người chồng chưa thực sự thoả đáng. Nhưng theo cảm nhận của mình:
Ben đã bước vào độ tuổi 70, ông đã trải qua rất nhiều chuyện nên ông có thể bình tĩnh cũng như đủ kinh nghiệm để đối phó với mọi vấn đề. Vì vậy, việc xây dựng hình ảnh hoàn hảo cho ông cũng là một điều dễ hiểu. Thật ra, ông cũng có những nỗi sợ mà trong bộ phim cũng đã đề cập, sợ làm gánh nặng cho con cái, sợ bị lãng quên và cũng sợ cái chết đang đến gần. Và chính những đồng nghiệp trong công ty cũng như Jules khiến ông cảm thấy mình là một người có ích và khiến cuộc sống của ông ý nghĩa hơn.
Nếu bộ phim thực sự nói về nữ quyền thì theo mình, Jules Ostin sẽ tự tin và mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Cô sẽ không cảm thấy hồi hộp và lo lắng khi gặp CEO mới. Cô cũng sẽ không cảm thấy bản thân mình có lỗi hay áy náy trong chuyện tình cảm của gia đình mình khi cô không làm gì sai. Điều mình thích ở Jules Ostin đó là cho dù cô có một sự nghiệp thành công rạng rỡ thì ở cô vẫn có những sự mềm mại của người phụ nữ, vẫn có những giây phút yếu lòng và mong muốn được yêu thương mà không phải tỏ vẻ mình nam tính và mình có thể làm được hết tất cả mọi thứ.
Điểm có thể khiến bộ phim chưa trở thành tác phẩm xuất sắc có thể là do bộ phim chưa có những phân cảnh đặc tả sâu sắc những cảm xúc, những khó khăn mà nhân vật trong phim phải đối mặt cũng như phần giải quyết tình huống với người chồng của Jules Ostin quá đơn giản.

Bỏ qua những điều tranh luận trên mà mình thấy không cần thiết thì bộ phim vẫn mang đến nhiều bài học cho chúng ta, đặc biệt là trong môi trường công sở
Học chưa bao giờ là quá muộn: Hãy nhìn cách một ông già 70 tuổi tìm tòi những kiến thức về Internet hay dành thời gian hưu trí của mình để học yoga, nấu ăn hay học tiếng Trung Quốc ... thì với những người trẻ đang ở độ tuổi 20, 30 như chúng ta vẫn sẽ còn rất nhiều thời gian để tiếp thu thêm nhiều kiến thức.
Hãy chủ động trong công việc: Không cần phải có ai đó giao việc thì chúng ta mới có thứ để làm. Đôi khi, công việc cũng chính là thứ mà chúng ta tự tạo ra cho bản thân
Nhân viên luôn mong muốn được sếp công nhận: Dù công việc có đơn giản hay phức tạp đến đâu thì người xử lý chúng cũng đã phải bỏ thời gian và công sức để hoàn thành. Vì vậy việc trân trọng họ là điều hoàn toàn xứng đáng.
Bên cạnh đó, bộ phim cũng đạt được nhiều thành tích đáng nể như doanh thu phòng vé đạt 194,6 triệu đô trên toàn thế giới so với kinh phí sản xuất 35 triệu đô. Trên Rotten Tomatoes, phim có điểm phê duyệt là 59% dựa trên 193 bài phê bình với điểm đánh giá trung bình là 7.1/10. Tuy nhiên, trên Metacritic, bộ phim chỉ được 51/100 dựa trên 36 nhà phê bình. Theo tờ The Guardian, hầu hết những phê bình tiêu cực đến từ nam giới, những người cảm thấy bộ phim mang đến chủ đề phân biệt giới tình. Ngoài những ý kiến trái chiều về kịch bản, không thể phủ nhận diễn xuất rất ăn ý đến từ Robert De Niro và Anne Hathaway. Qua bộ phim, ông cũng nhận được về nhiều đề cử cho giải diễn viên xuất sắc nhất trong phim hài tại các giải thưởng như giải thưởng của Hiệp hội phê bình phim bình chọn, giải thưởng Jupiter của Đức ...
Comments