Emily in Paris (Season 1 - 2020): Sự mỉa mai người Mỹ về văn hoá Pháp
- Trạm Review
- Nov 20, 2020
- 6 min read
Emily in Paris vừa được Netflix phát sóng đã nhanh chóng trở thành trung tâm của những cuộc tranh luận nảy lửa bởi bộ phận người dân Pháp lên án sự thiếu thực tế và những cái nhìn sai lệch về Paris cũng như người Pháp. Còn những người ngoài thì được chìm đắm trong giấc mơ cổ tích về một thế giới màu sắc nơi cô nàng Emily phô diễn show thời trang cũng như cuộc sống màu hồng của mình.
1. Sự khác biệt về văn hoá giữa Mỹ và Pháp
Có lẽ điểm được đem ra nói nhiều nhất ở đây chính là về văn hoá của người Pháp khi được hiện lên là những người lười nhác và vô cùng kiêu căng, lạnh lùng. Điều đó được thể hiện qua việc văn phòng tại Pháp của Emily bắt đầu làm việc lúc 10:30 mà không phải 8:30 như ở nhiều nước khác. Chưa kể, thời gian họ nghỉ trưa cũng rất dài và cam kết không nói chuyện công việc sau giờ làm. Tuy nhiên, đây là văn hoá của người Pháp khi họ yêu thích sự tự do, thoải mái mà không nên đánh đồng rằng họ lười nhác. Như Luc đã chia sẻ trong phim: ‘’Tôi thấy lối cân bằng của người Mỹ sai rồi. Các cô sống để đi làm. Chúng tôi làm để sống. Phải kiếm tiền cũng tốt, nhưng cái các cô gọi là thành công, tôi thấy như án phạt.
Bên cạnh đó, việc Emily tỏ ra quá thân thiện với mọi người và nhiệt huyết trong việc cải cách cũng làm mình cảm thấy cô nàng này khá sáo rỗng. Theo mình nghĩ, một hệ thống đã vận hành trong một thời gian dài và có lịch sự như Savoir thì điều đầu tiên Emily cần làm là nghiên cứu kỹ về tính cách công ty, và về tính cách của nhân sự trong hệ thống điều hành trước. Điều này thể hiện được việc cô tôn trọng họ thay vì chỉ muốn người khác làm theo ý mình. Đó cũng là lý do mà hầu hết nhân viên đã vô cùng lạnh nhạt với cô.
Điều này cũng tương tự như việc Emily đến Pháp nhưng lại không thể nói tiếng Pháp. Nhưng may cho Emily là biên kịch và đạo diễn đã ưu ái cô khi mọi người từ đồng nghiệp đến bạn bè và hàng xóm thân thiết bên cạnh cô đều nói được tiếng Anh. Một điều rất phi lý, khi thực tế, người Pháp nói tiếng anh không thực sự tốt.

Một thiếu sót nữa trong văn hoá Pháp mà bộ phim chưa truyền tải đến đó việc di chuyển tại Paris, khi mà hầu hết mọi người đều sử dụng Metro còn Emily thì lại đi bộ trên đôi giày cao gót mỗi ngày.
2. Show diễn thời trang của Emily
Điểm được quan tâm thứ hai của bộ phim có lẽ đến từ những trang phục thời trang hàng hiệu bắt mắt của Emily. Khi Emily chỉ là cô nhân viên Marketing nhưng lại sở hữu cho mình một tủ đồ toàn những thương hiệu nổi tiếng như Chanel, Dior, … Những thứ mà ngay cả giới thượng lưu ở Pháp cũng không sử dụng ngập tràn như trong phim
Tuy nhiên, không phải cứ sở hữu toàn bộ đồ hiệu là Emily đã thành fashionista được. Mà trong số những bộ outfit của cô, cũng có những bộ hơi lố. Có lẽ chính những thiếu sót này như để thể hiện sự ‘’trưởng giả học làm sang’’ của người Mỹ khi cố gắng ăn mặc như người Parisian.

3. Những hoạt động Marketing của các thương hiệu
Bộ phim theo chân cô nhân viên Marketing từ công ty quảng cáo Mỹ đến Pháp để có thể chỉ cho người Pháp một chút mánh khoé về truyền thông. Emily dựa vào việc người Mỹ phát minh ra Tweeter, Snapchat, Facebook để đưa ra những chiến dịch quảng cáo Marketing rầm rộ càng nhiều người biết tới càng tốt. Chính điều này như ngầm truyền tải thông điệp về sự lạc hậu của người dân Pháp.
Nhưng cô quên mất rằng, những vị khách hàng của những thương hiệu đó là ai? Họ ở đẳng cấp nào? Và họ mong muốn thương hiệu của họ được truyền thông ra sao để tiếp cận đúng và làm hài lòng khách hàng mục tiêu. Đó chính là lý do mà Mỹ chắc phải mất rất nhiều năm mới có thể xây dựng nên được đế chế thời trang xa xỉ như Pháp. Nhưng trong bộ phim thì người Mỹ lại chỉ chăm chăm khoe mẽ và mong muốn dạy Pháp về những chiến lược, kế hoạch Marketing. Nghe thật nực cười!
Điều này được thể hiện qua việc, Emily đã sáng tạo ra hai chiến dịch nổi tiếng nhưng nó lại được lấy ý tưởng từ chính những chiến dịch truyền thông trước đây của người Pháp. Đầu tiên là chiến dịch phun mực để quảng cáo của cặp thiết kế Grey Space có nét tương đồng với Alexandre McQueen’’s movie và thứ hai là chiến dịch quảng cáo The New Basic Bitch cho Pierre Cadault khá tương tự với chiến dịch ‘’Im not shy I just dont like you’’ của cặp nhà thiết kế người Hà Lan Viktor & Rolf. Điều này thể hiện sự kém sáng tạo của nhà sản xuất khi cố gắng xây dựng hình tượng một Emily luôn tràn đầy ý tưởng mới.

Bên cạnh đó, bộ phim còn xây dựng cuộc sống màu hồng cho cô gái Mỹ này khi mới tạo tài khoản Instagram nhưng đã được tăng follow nhanh một cách chóng mặt. Rồi lại còn được các nhãn hàng retweet. Thực tế, điều này có dễ dàng xảy ra đến như vậy?
4. Mối tình tay ba ngang trái
Trong bộ phim Emily in Paris, đạo diễn đã lồng ghép vào câu chuyện của 2 cặp đôi: Sylvie với khách hàng Antoine, người đã kết hôn và Emily với Gabriel, người bạn trai nóng bỏng của Camille như để lan truyền về tính ngoại tình của người dân Pháp
Tuy nhiên, tình tiết này lại không được cho là đúng ở Pháp. Có thể, người Pháp rất đa tình, lãng mạn nhưng họ vẫn muốn đối tác của mình trung thành. Chính vì điều này, mà rất nhiều khán giả rất không hài lòng về hình tượng của nhân vật Gabriel khi anh đã có bạn gái nhưng vẫn có thể hôn Emily một cách dễ dàng.
Bên cạnh đó, bộ phim cũng xây dựng hình tượng một người gái Pháp dễ dãi cho Camilla khi luôn tạo điều kiện thuận lợi cho Emily và Gabriel gặp gỡ tiếp xúc nhau. Chắc chắn, dù có tin tưởng bạn trai mình đến mấy thì cũng không đem mỡ dâng tới miệng mèo như vậy.

5. Cảm nhận của Trạm Review về bộ phim
Có lẽ điều mà mình dị ứng nhất với bộ phim đó chính là hình ảnh Emily thường xuyên chụp ảnh, selfie trong bất kỳ mọi hành động của cô dù ở đâu vì mình là một người anti-social. Chưa kể, cô còn chụp ảnh của người khác rồi đăng lên Instagram của mình mà chưa hỏi ý kiến của họ. Bên cạnh cuộc sống mạng, Emily còn tạo cho mình một cảm giác giả tạo thay vì là người sống lạc quan. Bởi cô đã gặp khá nhiều khó khăn, vui buồn lẫn lộn nhưng lại không dám nói thật về những khó khăn của mình. Cô khen Paris là một nơi tuyệt vời với bạn trai của mình, cô nói cô yêu Paris với anh chàng đầu bếp.
Lần đầu mình xem bộ phim, mình khá thích thú với sự khác biệt về văn hoá của người Pháp và người Mỹ vì tính hài hước của nó. Nhưng sau khi xem Review của các bên khác nhau cũng như tìm hiểu sâu hơn về văn hoá Pháp thì khi xem lại lần hai, mình đã hoàn toàn thất vọng bởi tính thiếu thực tế và sáo rỗng mà bộ phim mang lại.

Bộ phim Emily in Paris nhận được số điểm trung bình 63% trên trang Rotten Tomatoes. Hầu hết các ý kiến đều đánh giá, bộ phim có tính giải trí cao, phần nhìn đẹp với những trang phục lộng lẫy cũng vẻ đẹp lãng mạn của một Paris. Tuy nhiên, bộ phim lại không có chiều sâu và mang đến nhiều tình tiết đả kích người dân Pháp. Việc Emily in Paris nhận được hai đề cử tại Lễ trao giải Quả cầu vàng cũng khiến cho cuộc tranh khán giả cãi tăng lên. Khi có thông tin cho rằng các thành viên của cơ quan bình chọn đã thưởng thức bữa ăn do nhà sản xuất bộ phim này mời.
Comments